Bài viết này sẽ tiết lộ một phần nội dung của bộ phim “Người vợ cuối cùng”. Phim đã ra mắt vào ngày 3/11, đánh dấu sự trở lại của đạo diễn Victor Vũ sau 11 năm vắng bóng. Tác phẩm này tiếp tục theo đuổi thể loại tâm lý, tình cảm kết hợp với phong cách trinh thám.
Kịch bản của phim được lấy cảm hứng từ tiểu thuyết “Hồ oán hận” của tác giả Hồng Thái, nhưng đã thay đổi một số tình tiết quan trọng. Bằng lời tâm sự của nhân vật chính – Linh (Kaity Nguyễn), đạo diễn đã hé lộ thân phận của một thiếu nữ nhà nghèo, bị gả cho quan tri huyện (Quang Thắng). Linh phải sống trong sự tủi nhục vì bị vợ cả (Kim Oanh) chì chiết và xem thường. Cô bị ép đẻ con trai nhưng chỉ sinh được một con gái.
Sau bảy năm sống cam chịu, Linh tình cờ gặp lại Nhân (Thuận Nguyễn) – mối tình đầu của cô – giữa phiên chợ. Tình cảm bùng nổ và đôi nhân vật cuốn vào một cuộc tình vụng trộm, kéo theo chuỗi bi kịch.
Phim “Người vợ cuối cùng” thể hiện rõ sức mạnh của Victor Vũ qua cách xây dựng bối cảnh tinh tế. Bắt đầu với cảnh quay tại hồ Ba Bể (Bắc Kạn), phim đưa khán giả trở về thế kỷ 19 trong một làng quê Bắc bộ. Đạo diễn đã sử dụng nhiều cú máy flycam để thể hiện vẻ đẹp của cảnh đồng quê – một phong cách quen thuộc trong các phim trước đây của ông, như “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”.
Phim đã khắc họa sâu sắc cuộc sống của dân làng thời phong kiến, thể hiện rõ sự công phu trong khâu thiết kế mỹ thuật. Nét văn hóa xưa được tái hiện trong cảnh đầu tiên khi Linh về nhà chồng. Nhà dân nghèo được xây dựng bằng tre nứa, lợp mái lá, tạo sự đối lập với biệt phủ xa hoa của quan tri huyện. Phụ nữ trong làng mặc áo tứ thân, đội nón quai thao dự hội hè và xem múa rối nước. Cảnh phiên chợ cũng được tái hiện tốt với không khí tấp nập, đầy sức sống.
Trang phục của các nhân vật cũng đã trở thành một phương pháp đạo diễn để thể hiện thân phận và tính cách của họ. Mợ Cả mặc áo dài hoa văn cầu kỳ, gam màu nóng, thể hiện quyền lực trong gia đình và tính xảo quyệt, cay độc của nhân vật. Trong khi đó, Linh chủ yếu diện đồ màu nhạt, ít họa tiết, ngụ ý đến sự cam chịu và xuất thân thấp kém của cô.
Dù kéo dài hơn hai giờ, kịch bản của “Người vợ cuối cùng” vẫn còn thiếu điểm nhấn với một mô típ cũ. Đề tài về cuộc sống của người vợ lẽ thời xưa đã được khai thác nhiều trên phim truyền hình và điện ảnh. Tuy nhiên, cách kể chuyện và đạo diễn của Victor Vũ chưa tạo được bất ngờ.
Khán giả Trần Gia Tiến (TP HCM) đã đánh giá kịch bản của phim là đơn giản, cách triển khai của đạo diễn cũng khá hiền và kém kịch tính so với tiểu thuyết gốc. Khán giả này cho biết: “Tôi tiếc cho nội dung của phim. Nếu chuyển thể từ truyện gốc và khai thác mạnh mẽ màn điều tra, đấu trí trong sách thì tác phẩm sẽ cuốn hút hơn nhiều”.
Nửa đầu phim diễn ra chậm rãi và tập trung chủ yếu vào câu chuyện của Linh khi trở thành dâu nhà quan và cuộc tình vụng trộm với Nhân. Cách dựng phim xen kẽ giữa hiện tại và quá khứ giúp khán giả hiểu rõ bi kịch của Linh và Nhân – cặp đôi trai gái bị cách biệt vì những ràng buộc xã hội thời phong kiến. Đạo diễn tập trung vào các cảnh “nóng” của cặp tình nhân trong căn nhà mái lá, khắc họa sự đối lập giữa hai mối quan hệ. Với quan tri huyện, Linh luôn bị giày vò như một công cụ để sinh con và nối dõi tông đường. Còn với Nhân, Linh được nâng niu và trân trọng, anh hôn lên những vết thương trên cơ thể cô.
Sang nửa cuối, phim tạo được kịch tính sau cái chết đột ngột của một nhân vật. Lúc này, phim chuyển sang phong cách trinh thám với sự xuất hiện của Kiên – quan tra án (Quốc Huy). Victor Vũ đã thể hiện thành công không khí rùng rợn xoay quanh tình tiết Kiên phá án, mang đậm màu sắc tương tự như trong các phim “Scandal” và “Quả tim máu” – những tác phẩm từng làm nên tiếng vang của ông. Tuy nhiên, lời thoại vẫn còn là điểm yếu của phim. Ở nhiều phân đoạn, cách đôi nhân vật trao đổi vẫn còn đậm chất văn viết, chưa thể hiện chân thực cuộc sống hàng ngày.
Sau khi công chiếu, trên mạng xã hội, nhiều khán giả cho rằng việc phim lấy bối cảnh Bắc bộ nhưng nhiều nhân vật – trong đó có nhân vật chính – lại nói giọng Nam là “sạn” lớn. Victor Vũ đã giải thích rằng Linh nói giọng Nam là do mẹ cô là người gốc miền Nam. Ông chấp nhận rằng việc này có thể gây tranh cãi, nhưng không muốn sử dụng lồng tiếng để không làm giảm cảm xúc của người xem. Theo đạo diễn, giọng vùng miền là một vấn đề chung trong ngành điện ảnh, bởi khó tìm được diễn viên địa phương phù hợp về danh tiếng, ngoại hình, diễn xuất và phù hợp với vai diễn.
Trong dàn diễn viên, Kaity Nguyễn đã tạo ấn tượng với vai diễn Linh. Cô đã có thời lượng xuất hiện lớn và xuất hiện từ đầu đến cuối phim. Kaity Nguyễn đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh một thiếu nữ đôi mươi, vô ưu cùng tình cảm đầu đời bên Nhân, sau đó phải chịu kiếp đày đọa khi trở thành dâu nhà quan. Trong nhiều cảnh phim, đạo diễn đã tập trung vào đôi mắt u uẩn của nhân vật Linh, tạo nên sự trầm lặng và đau buồn khi cô bị buộc chân vào thòng lọng treo giữa nhà.
Vai diễn Kiên của Quốc Huy cũng để lại ấn tượng nhờ diễn xuất sắc và gọn gàng. Nhân vật quan tra án này thu hút tình cảm của khán giả thông qua khả năng khắc họa một tri thức trong thời xưa, thông thái, quyết đoán và có lối hành xử nhân văn. Các diễn viên khác trong phim như Quang Thắng và Kim Oanh chủ yếu đóng vai nhân vật phụ và không để lại ấn tượng mạnh.
Mai Nhật