Bộ phim “After Life” (1998) kể về một nơi đặc biệt, nơi các linh hồn được đón tiếp trước khi sang thế giới bên kia. Tại đây, những nhân viên tận tâm, lắng nghe và giúp đỡ những người đã qua đời chọn lựa một kỷ niệm để sống với nó mãi mãi.
Một hành trình khám phá đầy bất ngờ
Phim “After Life” bắt đầu với một tòa nhà quen thuộc, cũ kỹ nhưng ấm cúng. Chúng ta được chứng kiến những bước chân và tiếng nói của những người làm việc tại một văn phòng đặc biệt, nơi những người đã chết được đón nhận và lựa chọn một kỷ niệm để sống với nó vĩnh viễn.
Một không gian đặc biệt
“After Life” thu hút người xem không bằng các hiệu ứng đặc biệt, mà bằng cách sử dụng tư duy đạo diễn. Không gian trong phim không khác gì thế giới của chúng ta, chỉ có cánh cổng đặc biệt dẫn vào nơi các linh hồn xuất hiện và đi đến bàn đăng kí. Mỗi nhân vật, cùng với những nhân viên làm công việc phỏng vấn, giống như những người bình thường khác đi phỏng vấn xin việc, hoặc làm thủ tục văn phòng nào đó.
Kỷ niệm – Giọt nước cuộc sống
Ý tưởng chủ đạo của bộ phim là về một kỷ niệm quí giá mà chúng ta chọn, như một cái nhìn mới về cuộc sống và ý nghĩa tồn tại. Ký ức được chọn ấy cho thấy chúng ta thật sự là ai và mong muốn điều gì trong đời. Từ mùi hương mẹ, ôm lấy bờ vai cha, đến những hình ảnh đầu đời xa xôi và những cảm xúc đơn giản như ăn một bát cháo ấm, cơn gió lạnh thổi vào mặt trên chuyến xe đến trường… tất cả đều là những kỷ niệm chung mà chúng ta đã trải qua.
Nỗi đau và tình yêu
Bước vào cuộc phỏng vấn của mỗi người, chúng ta được nghe những câu chuyện đẹp đẽ và chạm đến trái tim. Mỗi mảnh kỷ niệm đều đẹp và chứa đựng những tình cảm chung nhất mà ai cũng từng trải qua. Một trong những cảnh đáng nhớ là khi Ichiro, nhân viên kỳ cựu, nhận ra ông lão mà anh đang phỏng vấn chính là chồng của cô gái anh từng yêu trước khi anh hy sinh trong Thế chiến thứ 2. Sự thấu hiểu này mang đến cho anh một câu trả lời mới về tình yêu và niềm đau.
Cuối cùng, điện ảnh là tình yêu và kỷ niệm
Tương tự như Ingmar Bergman, đạo diễn huyền thoại mà Koreeda luôn được so sánh, đoạn cuối phim “After Life” để lại cho chúng ta một sự yêu mến đối với điện ảnh. Bởi điện ảnh không chỉ đơn thuần là một phương tiện hàng ngày, mà còn là cách để tái hiện cuộc sống và lưu giữ những kỷ niệm đến vĩnh viễn.
Tóm lại, “After Life” là một bộ phim đặc biệt đầy cảm xúc, khiến chúng ta thấy khó khăn trong việc chọn lựa những kỷ niệm quan trọng trong cuộc sống. Điện ảnh là một cách để thể hiện cuộc sống, và “After Life” đã thành công trong việc truyền tải thông điệp này đến khán giả. Hãy một lần khám phá thế giới của những ký ức cuối cùng và tự hỏi, bạn đã có bao nhiêu khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống của mình?
Theo Điểm tin phim-review phim chất lượng và tổng hợp tin tức giải trí